Thứ ba tuần 27 TN: Chọn điều tốt nhất

“Có một phụ nữ tên Mác-ta đón Người vào nhà. Cô có người em gái tên là Ma-ri-a, cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe Người dạy… Cô Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất.” (Lc 10,38b-39.42b)

Trong đời sống hàng ngày của người Ki-tô hữu, việc cầu nguyện và hoạt động tông đồ được ví như 2 thì của một nhịp thở. Thánh Gia-cô-bê trong lá thư của ngài nhấn mạnh đức tin cần có hành động: “Đức tin không có hành động là đức tin chết” (Gc 2,26). Qua câu chuyện của hai chị em Mác-ta và Ma-ri-a, Chúa Giê-su cho thấy trong hai việc đó, đời sống cầu nguyện là nền tảng thiết yếu. Cầu nguyện là nguồn gốc phát sinh mọi hoạt động tông đồ trong Giáo Hội. Chúa Giê-su không xem nhẹ công việc phục vụ, nhưng Chúa cho biết trước hết và trên hết phải có đời sống cầu nguyện, đó là ở lại với Chúa bằng sự kết hợp thân tình sâu xa; từ đó và nhờ đó, việc tông đồ của mỗi người mới sinh hoa kết trái.

Là Ki-tô hữu, chúng ta phải biết rằng sống đời cầu nguyện là nền tảng, là quy chuẩn và là thước đo của mọi hoạt động tông đồ của Giáo Hội và của mỗi người. Bạn đã sắp xếp thế nào cho việc cầu nguyện trong mỗi ngày sống của mình? Những khó khăn nào cản trở bạn và bạn đã dùng cách thế nào để khắc phục những khó khăn đó? 


Trong xã hội thực dụng ngày nay, người ta không mặn mà với việc cầu nguyện vì cho rằng nhàm chán, không lợi ích thiết thực… Bạn nghĩ sao?


 Cầu nguyện trước, đang và sau khi hành động: - trước: xin được biết việc phải làm; - đang: xin giúp sức làm việc cho nên; - sau: xin lỗi Chúa vì những thiếu sót, tạ ơn Chúa vì đã thương trợ giúp.


Cầu nguyện: Đọc kinh Sáng Soi.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này