Thứ Năm, 16.04.2020
HOÀI NGHI VÌ QUÁ VUI MỪNG
(Lc 24, 35-48)
Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.
Các ông còn đang nói, thì chính Đức Giê-su đứng giữa các ông và bảo: “Bình an cho anh em!” Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma. Nhưng Người nói: “Sao lại hoảng hốt? Sao lòng anh em còn ngờ vực? Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây?” Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các ông xem. Các ông còn chưa tin vì mừng quá, và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi: “Ở đây anh em có gì ăn không?” Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng. Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông.
Rồi Người bảo: “Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì sách Luật Mô-sê, các Sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm.” Bấy giờ Người mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánh và Người nói: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại; phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân về những điều này.
SUY NIỆM
“Các ông còn chưa tin vì mừng quá!” (Lc 24, 41). Đây thật là một cách diễn đạt rất trọn vẹn cảm xúc của các Thánh Tông Đồ đối với Tin Mừng Phục Sinh! Các ông hoài nghi, ngần ngại chấp nhận điều các ông đang nhìn thấy. Chúa Giê-su, người mà họ tận mắt nhìn thấy bị đóng đinh trên thập tự, đang đứng trước mặt họ với những vết thương tay chân. Người đang đứng trước mắt họ, hỏi họ có gì để ăn không. Cảm xúc của các ông khá lẫn lộn, sốc, ngờ vực, và không chắc chắn.
Nhưng dù các ngài có cảm thấy thế nào thì tất cả cũng chỉ hướng tới một cảm xúc duy nhất. Vui mừng. Trái tim họ chỉ chờ đợi để bùng nổ trong vui sướng nhưng có một điều gì đó đang níu kéo họ khỏi việc tận hưởng niềm vui ấy. Đó là sự nghi ngờ liệu Chúa Giê-su có thực sự chinh phục cái chết và trở lại bên họ thêm lần nữa?
Cách phản ứng của các Tông Đồ tiết lộ cách phản ứng của chúng ta khi được Thiên Chúa mời gọi vào hưởng vinh quang với Người, ta thường có xu hướng ngần ngại và cảm thấy khó tin trước việc để bản thân mình tin tưởng vào mầu nhiệm Phục Sinh. Điều này có thể xảy ra vì nhiều lí do khác nhau và sự chán nản là một trong số đó. Trước cái chết của Chúa Giê-su, các môn đệ đã ngã lòng mất niềm tin và giờ đây khi Chúa đã sống lại, các Ngài cảm thấy khó mà bước qua được sự mất niềm tin ấy.
Cũng như vậy, trong cuộc sống, ta thường để những lo toan vất vả thường ngày hay tội lỗi của những người khác làm ta mất niềm tin vào sự tươi đẹp của cuộc sống. Thiên Chúa mời gọi ta đón nhận Tin Mừng Phục Sinh vì Người mong ta có thể mở lòng rộng ra và nhìn thấy hiện thực mà Thiên Chúa muốn ta nhìn thấy, chính là sự sống lại vinh quang của Người. Nhìn vào mầu nhiệm Phục Sinh của Chúa Giê-su, lòng chúng ta được tự do và phát triển niềm tin mạnh mẽ vào Ngài, và đương nhiên, tìm được niềm vui mãnh liệt mà Thiên Chúa muốn ta có được. Đó chính là hiện thực mà Chúa Cha muốn mỗi người chúng ta được nhìn thấy.
Hôm nay, bạn hãy phản tỉnh lại phản ứng của mình về sự kiện Chúa Phục Sinh. Bạn nên dành ra chút thời giờ nhìn lên vinh quang Phục Sinh của Chúa Giê-su, nhìn và để cho Ngài xóa tan mọi buồn lo vất vả nơi bạn.
Lạy Chúa, con muốn nhìn lên Người. Con thực sự muốn chiêm ngắm vinh quang của Người. Con muốn nhìn thấy Người bước ra khỏi cõi chết và giúp con nhận ra được niềm vui trong hiện thực này. Thiên Chúa thương mến của con, xin hãy giúp con tìm được niềm vui từ việc nhận biết Người, Thiên Chúa Phục Sinh của con. Lạy Chúa Giê-su, con tin tưởng vào Người.
Nhận xét
Đăng nhận xét