Thứ Hai, 01.06.2020
(Mc 12, 1-12)
“Khi ấy, Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà nói với các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão rằng: "Có người trồng một vườn nho, rào dậu xung quanh, đào bồn đạp nho và xây một tháp, đoạn cho tá điền thuê vườn nho và trẩy đi phương xa. Đến kỳ hạn, ông sai đầy tớ đến với tá điền thu phần hoa lợi vườn nho. Nhưng những người này bắt tên đầy tớ đánh đập và đuổi về tay không. Ông lại sai đầy tớ khác đến với họ. Người này cũng bị chúng đánh vào đầu và làm sỉ nhục. Nhưng người thứ ba thì bị chúng giết. Ông còn sai nhiều người khác nữa; nhưng kẻ thì bị chúng đánh đập, người thì bị chúng giết chết. Ông chỉ còn lại một cậu con trai yêu quý cuối cùng, ông cũng sai đến với họ, ông nghĩ rằng: "Chúng sẽ kiêng nể con trai ta". Nhưng những tá điền nói với nhau rằng: "Người thừa tự đây rồi, nào ta hãy giết nó và cơ nghiệp sẽ về ta". Đoạn chúng bắt cậu giết đi và quăng xác ra ngoài vườn nho. Chủ vườn nho sẽ xử thế nào? Ông sẽ đến tiêu diệt bọn tá điền và giao vườn nho cho người khác. Các ông đã chẳng đọc đoạn Thánh Kinh này sao: Tảng đá những người thợ xây loại ra, trở thành đá góc tường. Đó là việc Chúa làm. Thật lạ lùng trước mặt chúng ta". Họ tìm bắt Đức Giêsu, nhưng họ lại sợ dân chúng. Vì họ quá hiểu Người nói dụ ngôn đó ám chỉ họ. Rồi họ bỏ Người mà đi.”SUY NIỆM
Tin Mừng Nhất Lãm tường thuật lại dụ ngôn “Những tá điền sát nhân” trong bối cảnh những ngày sau cùng trong cuộc đời công khai rao giảng Tin Mừng Nước Chúa. Lúc này, Chúa Giê-su đã cưỡi lừa vào thành Giê-ru-sa-lem, để bắt đầu bước vào cuộc thương khó. Nhiều lần, những bài giảng dạy, những dụ ngôn và sau hết là các phép lạ của Chúa Giê-su làm chướng tai, gai mắt giới lãnh đạo Do Thái thời bấy giờ. Vì thế, họ tìm nhiều cách để loại trừ Chúa Giê-su, như là một cách để củng cố quyền lực, và duy trì sự ảnh hưởng về thế quyền và thần quyền. Họ hỏi Ngài, Ngài lấy quyền đâu mà làm tất cả những điều trên. Và hơn ai hết, Ngài hiểu ý họ muốn gì, nên Ngài đã dùng dụ ngôn này để ám chỉ họ.
Nhìn lại lịch sử Cứu Độ, nhiều lần Thiên Chúa đã sai các ngôn sứ đến để cảnh báo dân Ngài, nhưng thế giới cũng chẳng có gì đổi thay. Thế mà, Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn và gởi đến nhiều ngôn sứ khác nữa. Trong thời đại sau hết, Thiên Chúa gởi đích thân Con Một của Ngài đến, để hy vọng thức tỉnh lương tri và trái tim con người. Nhưng rồi, con người lại tìm cách để giết hại người Con ấy.
Thiên Chúa đã ban tặng cho chúng ta một “vườn nho” để sống, để canh tác và tạo ra sản phẩm. Và “vườn nho” ấy có những quy luật, trổi vượt lên trên tất cả là tình Tình Yêu. Và chính Người Con ấy đã đến và làm chứng về Tình Yêu đó. Ngài hành xử không theo luật “ác giả ác báo,” nhưng theo luật “yêu đến nỗi hiến mạng mình cho người mình yêu.” Chúa không trao “Vườn nho” cho các “tá điền” nữa, nhưng giao cho một dân tộc khác là Giáo Hội, để Giáo Hội canh tác “vườn nho” để sinh hoa quả dồi dào và lấy sản phẩm của “vườn nho” mà nuôi các “tá điền” nữa.
Trái tim con người ngày nay có quảng đại hơn xưa, để mở ra và đón nhận Đức Ki-tô Giê-su, Người Con của Thiên Chúa , cùng với những lời Ngài đã dạy không?
Lạy Chúa, xin Chúa giúp con nhận ra sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa trên cuộc đời chúng con. Để chúng con sống tình yêu thương với nhau, và đón nhận người khác, như một món quà Chúa dành cho con.
Nhận xét
Đăng nhận xét